Để có gà hay nên chọn mắt gà như thế nào?
Nên chọn các màu như:
1- Trắng dã là gà lì lợm, gan dạ có những đòn độc.
2- Màu bạc là gà linh động, lanh lẹ.
3- Vàng đất có đốm đen còn gọi là mắt rắn hổ, được xem là gà có tướng hay.
4- Màu vàng thau là tính khí lì lợm, hung hăng, rất dữ.
Bern màu mắt trên đây cũng cần phối hợp với các tướng khác mới quyết định được là gà hay nhiều hay ít và nếu hay thì đến mức nào.
Mỏ gà chọi thế nào mới tốt?
Mỏ phải ngắn, càng ngắn càng tốt tránh cái mỏ quặp như mỏ vẹt vì như thế thì rất khó cắn
Mỏ gà cũng không thể thẳng băng, vì như thế thì gà cũng không cắn mổ gì ra trò, mà phải là mỏ một khi níu địch, khó mà bị địch vùng vẫy dể thoát ra. Có như thế mới nắm chặt lấy địch mà ra đòn, hạ địch trong chớp mắt.
Nói về mỏ gà thì đặc biệt lưu ý là nếu gà đen mà có chân trắng, mỏ lại màu trắng dục lờ mờ thì gọi là mỏ ngà thì đấy là gà cực hay, không có gà nào chọi lại, được lưu truyền qua câu chuyện như thế này:
Gà ô chân trắng mỏ ngà,
Đá đâu thắng đấy thật là thần kê.
Gà hay là gà có mỏ xem rất vững chắc, quặp lấy địch thì địch vô phương vùng vẫy để thoát thân, chỉ “rẹt, rẹt” ra mấy đòn là gà địch lãnh đủ mấy vết cựa sắt, quỵ ngã trên kê trường, không cách gì có thể thoát thân được.
Do vậy mỏ gà đi liền với đôi chân gà. Nếu mỏ gà cấu tạo không đạt thì dù đôi chân có vảy hay thế nào cũng khó mà làm nên trò trông, vì không đồng thanh đồng thủ với nhau.
Thế nên xem tướng gà cực kỳ tế nhị, phải biết sự liên kết giữa các phần cơ có liên quan mật thiết với nhau. Nếu không thì sự đánh giá sẽ trở nên khập khiễng, không toàn vẹn được.
Khi đánh giá gà, người ta ngồi nhìn cách gà đi đứng, cách gà nghển cổ gáy, trước khi bồng gà lên, xăm soi coi từng vảy một. Có như thế mới quan sát dược toàn bộ con gà.
Có thể so sánh với con người. Đánh giá một người là đánh giá toàn diện về người đó, thí dụ đấy là người tài ba, viết văn rất giỏi, thế mà lại mê “gà móng đỏ”, có bao nhiêu tiền đều nhờ các em tiêu hộ, thì cái tài dành là họ có thừa, nhưng cái đức thì họ quá kém, họ không lo cho gia đình, có tiền thì đem dút vào túi các kiều nữ, liệu họ có là người tốt đúng nghĩa hay không, khi họ dể mặc cho vợ họ chạy vạy lo cho các con. Nhưng không ai có thể phủ nhận tài năng của họ vì họ là… nhà văn, họ mới sống nổi bằng nghề cầm cây bút.
Như người xấu trai, nhìn vào ai cũng thấy ngoại hình kém đẹp của họ, thế mà họ lại rất có tài, tìm đủ cách móc ví tiền bao của người ngoài một cách hợp pháp, lấy tiền để nuôi gia đình, thế thì chê họ vào đâu dược, có thể nói họ xấu mặt mà lại đẹp lòng.
Như bề ngoài nhỏ thó, thế mà thập bát ban võ nghệ tinh thông, khi ra quyền thì thân pháp, quyền pháp là một, chỉ trong chớp mắt là hạ địch đo ván, thế ai dám chê là họ nhỏ bé, là yếu ớt.
Đánh giá một con gà hay, dở thì cũng như thế, phải nhìn toàn diện con gà, từ cách đi đứng, từ mỏ từ vảy gà, đến tiếng gáy và cách gáy, rồi bồng gà lên để nhận rõ lườn gà ra sao, xương trong lòng bàn tay mình có hiện ra cho thấy lườn gà có đạt yêu cầu hay không.
Thế mà đánh giá gà vẫn lầm lẫn vì không thể quan sát gà lúc ngủ có là gà tử mị, gà cò, gà nhím hay không?
Thế nên không ít người đánh giá lầm về gà, khi cá độ là thua rất cay mà không hiểu tạỉ sao cả, cứ nghĩ tại… xui, đâu có ngờ mình cá độ với… linh kê, thần kê của người khác.
Đầu gà thế nào mới đạt yêu cầu?
Đầu gà điểm chủ yếu đế đánh giá là gà hay cần phải nhanh nhẹn, ngoài cái điểm là có đôi mắt dữ dằn của mắt ó, mắt diều hầu, để khi ra kê trường, gà né tránh nhanh, không dể gà địch quặp lấy, đá cho mà lãnh đủ bộ cựa sắt.
Đầu gà là phần quan trọng vì gà có linh hoạt, cứ quan sát là thấy ngay dầu gà có nhanh nhẹn hay chậm chạp.
Nếu đầu gà nhanh nhẹn, các bạn thấy ngay là nó không đứng yên một chỗ, cựa quậy luôn. Như vậy khi ca độ, thả ra dể chọi, cái đầu đó khó mà bị đối phương quặp lấy, đạp cho mấy cựa sắt vào chỗ nhiệt.
Còn dầu gà lờ nhờ, tất nhiên chỉ nửa hiệp thôi, thì đã bị gà địch quặp lấy đầu.
Đầu gà phải đi liền với cổ gà, cổ phải to, có lực nom rất khỏe thì mới đồng thanh đồng thủ với đầu và mới đánh giá là gà hay được.
Còn cổ gà nom có lực, thì không thể đánh giá là gà hay, đấy là điều cực kỳ quan trọng mà thầy gà cần dặc biệt nghiên cứu lưu ý.
Có người thấy gà nhanh nhẹn, với bộ vảy đạt yêu cầu, cho là gà hay, chọn mua về chơi, thế mà đá đâu bại đấy, thật là gà chê, không hiểu là gặp gà có cổ thiếu lực, một yếu tô” đặc biệt trong “kê pháp”.
Thí dụ người nhanh nhẹn, mà đôi tay yếu ớt thì dù có túm lấy đầu ai, cũng không giữ được người đó, còn túm lấy tay thì người đấy chỉ cần hất nhẹ đã văng bắn ra, còn gì là ra đòn, ra cước nữa.
Cổ gà cực kỳ quan trọng trong việc xem tướng để đánh giá gà, nó sờ sờ ra trước mắt mọi người, thế mà được liệt vào bí tướng vì có ai cầm lấy cổ gà dể sờ nắn xem cấu tạo của xương cổ ra sao dâu.
Thế mà sự cấu tạo của bộ xương cổ có liền lạc với nhau, từ mắc ở gáy, (liền với đầu), đến thân mình đều dặn ăn khớp nhau, mới là cấu tạo đạt yêu cầu của một cái cổ có lực.
CỔ có lực thì khi gà quặp lấy đối phương, đối phương chưa kịp vùng vẫy, gà đã ra đòn, dùng cựa sắt ghim vào chỗ nhược của địch, khiến gà địch phải liệt tại kê trường.